“What’s in a name?
That which we call a rose
By any name would smell as sweet.”
By any name would smell as sweet.”
(Shakespeare’s
Romeo and Juliet, Act II, scene ii)
Lần ấy you nhắc đến câu thơ (mà you không nhớ nguyên câu, chỉ nhớ ý) để minh họa cho nghĩa của "tự tánh", câu thơ ấy như sau:
Bông hồng dù gọi tên nào,
Thì hoa cũng vẫn ngạt ngào thơm tho.
Thì hoa cũng vẫn ngạt ngào thơm tho.
(Phạm Trọng Lệ dịch)
You cố nhớ câu thơ nhưng rồi lại nói rằng những điều này cũng chẳng cần nhớ.
Trước đó có lần nói về đại từ nhân xưng trong tiếng Anh và tiếng Việt về ngôi thứ nhất "I" và ngôi thứ hai "YOU". You bảo gọi là gì vẫn là YOU & I. Mi thì biết trong tiếng Việt đó là biển trời cách biệt, là ngày và đêm, là nơi mi bám víu như bám vào sợi dây lụa mỏng đánh dấu ranh giới ước định. Trong phiền não mi nhận ra lối thoát từ sợi dây lụa mỏng manh ấy.
Có lẽ mi đã bị trừng phạt vì tội "Ngã mạn" trong tiền kiếp.
Có phải vậy nên vầng trăng sáng đêm 16 trong thoáng chốc biến thành trái tim lạnh lẽo cao vời treo mình trên đỉnh núi lặng lẽ nhìn hai mẹ con đang ngẩng lên trông mong trong đêm lạnh Sapa? Bầu trời của vùng cao đang trong vắt là thế mà ngay trong ít phút, một đám mây đã che khuất vầng trăng trái tim sáng lạnh lẽo ấy, sương mù lập tức phủ kín muôn nơi.
Chỉ là trái tim trăng lạnh lẽo trên cao ấy cũng phải cách chia.
Chỉ là trái tim trăng lạnh lẽo trên cao ấy cũng phải cách chia.
Khi nghe gọi tên nàng, bằng cách nào chăng nữa,
Trả lờiXóaThì cũng gợi nhớ đến hương vị ngọt ngào của một loài hoa.
Dẫu rằng loài hoa ấy có gai và rất kiêu sa.
N T dịch.
"Một lời là một vận vào- khó nghe!!!"
Trả lờiXóa