Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Nhớ núi



Ngàn trùng trùng mây giăng núi tím 
Chiều hoàng hôn buông trong thiết tha. 
Cành là đà nhẹ nhàng đưa gió xa 
Hỏi trong lòng ta sao vẫn mãi đìu hiu 

Kìa đàn chim bay mãi 
Kìa làn mây trôi trôi mãi 
Một mình ta vẫn nhớ 
bao sầu đong cùng năm tháng qua 

Đường xa qua trùng xa 

Tình ta như ngàn hoa 
Ngàn mây trên đỉnh xa 
cùng ta thiết tha 
Tình ta như làn hương 
Vượt qua muôn trùng núi 
Tình ta bay ngàn phương 
dù xa cách xa 

Này mây ơi mây bay nơi núi xanh 
Mây hãy mang giúp ta về nơi ấy, 
Lòng ta luôn yêu thương thiết tha 
Mái hiên xưa ngập ánh trăng 

Đàn chim bay mải bay bay về nơi cuối trời 

Chim ơi chim hãy theo làn gió đưa 
Cùng hương xưa bay bay về nơi cuối trời 
Bóng ai xưa trên núi xưa xa mờ 

Đàn chim bay mải bay bay về nơi cuối trời 

Chim ơi chim hãy theo làn gió đưa 
Cùng hương xưa bay bay về nơi cuối trời 
Bóng ai xưa trên núi xưa xa mờ 

Để lòng ta mãi xót xa 

Để hồn ta mãi cơn sóng xô 

2 nhận xét:

  1. Như một chú chim theo mây theo gió chợt gặp bài thơ này xin dừng bước lãng du , cảm ơn Chị đã có bài thơ rất hay đầy cảm xúc , mang lại một chút gì đó vừa buồn buồn man mát vừa thân thương gợi nhớ lên trong tôi những khoảng lặng trong tâm hồn ... xin cảm ơn

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn anh/chị đã chia xẻ.
    HN không lãng du, chỉ là chất ngất nỗi niềm, đôi lúc nó tràn ra chút ít tí tách rơi hay thấm ra vách đá ẩm ướt rêu xanh cũng làm dịu bớt khô cằn, hoang vắng.

    Trả lờiXóa