Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Triệu đóa hoa hồng...






Vi trùng thì liên quan gì đến hoa hồng cơ chứ nói chi đến Triệu đóa hoa hồng.

Bản nhạc ấy được cài đặt chuông điện thoại chờ của một người bạn gái.


Khi quen biết cô, cô đã là PGS.TS.DS dạy đại học Dược tp HCM.
Năm ấy cùng trong hội đồng xét tuyển đề tài cao học trường đại học Nông Nghiệp 4 tp HCM.
Đúng ra là trước đó nữa liên quan với cô ấy trong một đề tài về Bacillus subtilis, một loại vi khuẩn thân thiện ứng dụng rất lớn trong ngành vi sinh - công nghệ y sinh học.
Mỗi khi gọi điện cho cô ấy lại vang lên nốt nhạc "million, million..."

Thư điện tử của cô ấy là thubong - Thu Bông, mà tên cô là Thu Hoa - "nó trùng tên cô đồng nghiệp khác nên Hoa thành Bông đấy Nhung ạ". Cô ấy nói thế.

Danh bạ - Thu Bông -
Million million... réo rắt cất lên từ dạo ấy.

Thế rồi một ngày kia nghe tin cô bị bệnh nan y
Một lần đến thăm Thu Bông đang ốm, mua tới nhà bạn một ít chả rươi mới chiên còn nóng gói trong lá chuối. Thu Bông đang chia thuốc uống ngừa huyết áp cho mẹ già 80 tuổi thành từng gói nhỏ cho từng ngày, vừa làm nàng vừa kể: Mình dính đến B. subtilis là thế này...  Mình không biết mặt ba, ba mất từ năm mình mới có hơn 1 tuổi, ba mình là Trần Đình Xu đấy.
- Có phải có một con đường được đặt tên ông ở Q1 không?
- Đúng đấy
- Thế Con ông cháu cha có được ưu tiên ưu đãi gì không?
- Ôi dào, liên quan đến nghiên cứu B. subtilis, trong đề tài của tay GSTS bên Anh hợp tác các trường đại học, nó có thí  sang Ý 6 tháng. Thế thôi.

Ngày hôm sau khúc nhạc Million million... réo rắt vang lên: "Chả rươi ngon lắm, ông xã cũng khen và thích đấy Nhung à".

Chẳng lâu, hơn một năm sau cô ấy và khúc nhạc chờ ra đi mãi mãi.

Một lần ngang qua khu vực văn phòng trường Đại học Dược tọa lạc trên 1 đại lộ lớn quận 1 Sài Gòn. Nhìn vào, có một cây bàng nhuộm lá đỏ đứng lạ lùng trong sân, lòng bỗng se sắt nhớ đến "triệu đóa hoa hồng". Nàng có về thăm hay sao mà làm sân trường bỗng hiu hắt thế.
Âm hưởng xưa lại ngân lên trong lòng..

Đôi khi giai điệu ấy vọng đến từ một quán cà phê đâu đó vô tình đi qua.
Bản nhạc réo rắt ngày nào sao nay như những âm thanh thánh thót ngấn lệ gửi xuống từ thiên đàng.

Tối nay, thăm ba từ bệnh viện về, thằng cháu đói bụng nên tạt vào quán cà phê ở một nơi quen thuộc của Nha Trang còn chưa xưa lắm: Sân khách sạn Hải Yến, nay thành một nơi lung linh, sang trọng.
Đã ăn tối rồi nên chỉ ngồi nhâm nhi loại đồ uống yêu thích quen thuộc.

Trầm ngâm.

Khúc nhạc xưa vẳng đến. Million, milion Scarlet Roses...

Nhóm nhạc công và ca sĩ phong cách Jazz dưới gốc bàng cổ thụ vừa sang bài hát mới..
Cũng lại là gốc bàng, bên gốc bàng to lớn cành lá sum xuê xanh rợp nổi bật màu áo đỏ của ca sĩ.

Đang lúc trong lòng chìm đắm, phiền não. Khổ.
Trái tim bỗng quặn thắt, mũi cay cay, mắt bắt đầu mọng lên

Milion, milion Scarlet Roses...

Từ một con vi trùng mà quen biết và quí mến Thu Bông. Giai điệu réo rắt của nhạc chuông điện thoại chờ ấy nay mỗi khi vang lên thành giai điệu của u buồn.
Đúng vậy, u sầu lắm.






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét