Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011

Tới Lạng Sơn

Lạng sơn xa xôi ngày nào còn học câu ca dao trên lớp: "Ai lên xứ Lạng cùng anh...". Lên được Lạng Sơn vào một ngày đông, mùa đông là mùa yêu thích nhất của mình.
Dọc đường từ Bắc Giang lên, núi non trùng điệp, không hiểu vì màu xám của trời, vẻ u ẩn của núi hay sao mà cứ cảm thấy buồn, thấy thương.
Dọc đường đi núi liền núi
Trầm ngâm nhớ về "Trận Chi Lăng trúc chẻ tro bay"
Sắp thấy "xứ Lạng cùng anh" rồi
Những trái hồng giòn nổi tiếng của Lạng Sơn
Sông Kỳ Cùng và cầu Kỳ Lừa
Bước chân lên chiếc cầu có tên kỳ lạ là Kỳ Lừa
Hai đầu cầu đều có chùa và đền đẹp lắm
Thăm chùa nằm trong động, chẳng đâu như Lạng Sơn:
Núi ở trong phố
Lên đỉnh Mẫu Sơn, thấy không hài lòng vì chỉ thấy mọi thứ là phục vụ cho
phần xác, không thấy có gì cho phần hồn
Nhiều khách sạn, nhà hàng
Hai phụ nữ Dao bán thuốc lá tắm, lúc này trời rét 4 độ C
Xuống núi Mẫu Sơn, để thực hiện mơ lên Lạng sơn là đến nơi địa đầu Tổ Quốc
Cột mốc số 0 cũ làm mình nao lòng, khẽ khàng ôm lấy. Sau lưng mình là đất nước
luôn có các vị lãnh đạo muốn thôn tính nước ta!
Đành rằng nay có áo mới, mình biết để có cột mốc này, máu xương người Việt mình
đã không ngừng đổ xuống qua nhiều thế hệ
Chợ Đồng Đăng chỉ toàn hàng TQ




Chợ Đồng Đăng như chợ huyện ở bất kỳ nơi đâu của mình
 Về lại phố Lạng Sơn, giữa tiện nghi đời thường, càng đau đáu thương cha ông ta xưa đáng giặc, lòng tràn đầy biết ơn cha ông bao đời chấn giữ yên biên ải phía Bắc trong muôn vàn khó khăn, vất vả đói rét và nằm xuống sa trường... Mình ngồi đây, an lành uống từng ngụm cà phê thơm nóng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét